Nhiều khi em cũng đã thử đi tìm khoảng lặng cho riêng mình nhưng càng tìm em càng bị xoáy sâu vào khoảng trống vô định và mênh mang… Chỉ khi gặp anh, được anh yêu, được giấu mình trong anh, em mới biết khoảng lặng của mình thật gần gũi và ấm áp. Khoảng lặng… anh!
Em nhận thấy trong lòng em - đã - yêu - anh. Em đã cảm thấy rất hạnh phúc. Những lúc chỉ có hai đứa, ngồi bên nhau chẳng cần nói gì cũng đủ cảm nhận hết. Em biết trân trọng thực sự những gì em đang có. Em thầm "Cảm ơn anh đã xuất hiện trong cuộc sống của em với khoảng lặng hữu hình!"
Trong thế giới “lặng” của riêng mình em chơi vơi, tự do bay lượn, thỏa sức vẫy vùng. Hạnh phúc, niềm vui cứ nối tiếp nhau thành chuỗi dây chuyền định mệnh gắn em và anh.
Cũng chính ở thế giới ấy, anh đã bắt đầu đặt niềm tin và hi vọng rất nhiều trong em. Một tình yêu gắn bó, bền vững giữa chúng ta chứ không phải là sự vội vã. Anh cũng đã nói cho em về suy nghĩ của anh. Anh không muốn những lời nói đó vô nghĩa.
Mọi người thường hay đi tìm khoảng lặng trong trốn chạy, còn em tìm cho mình một khoảng lặng của yêu thương và chia sẻ, khoảng lặng để biết mình đang được chở che và hạnh phúc. Khoảng lặng bên anh! Được giấu mặt vào ngực anh, bình yên.
Anh à! Em vẫn thấy nhớ anh, em muốn được anh ôm thật ấm áp trong khoảng lặng nhỏ nhoi ấy. Em nhớ lần đầu tiên tay chạm vào nhau,... em muốn anh ở bên em mãi mãi. Làm sao đây? Nỗi nhớ lúc ngắn lúc dài, nhưng chưa bao giờ em thôi nhớ anh cả. Em nhớ những khoảng lặng phút trước ngay trong khoảng lặng phút này.
Khoảng lặng cho em đọc được cái ý nghĩ sâu thẳm trong trái tim anh, nghe những nhịp đập yêu thương…
-Này, sao em không nói gì với anh? - Anh phá tan khoảng lặng, giọng anh cười giòn tan , đánh thức những con sóng lăn tăn gợn dưới mặt hồ trong trẻo. Lúc ấy em vươn người một chút, ghé sát vào tai anh thầm thì:
-Em muốn nghe nhịp tim của anh không được à! Rồi cười híp mắt với những cảm xúc bí mật của riêng mình và nghĩ anh không thể biết được. Để sau đó được nhận một nụ hôn yêu chiều lên trán của anh và càng yêu hơn những lời trách yêu từ anh: “Anh nhớ, thương Nhím nhiều thế mà Nhím chẳng chịu nói vói anh. Chắc Nhím không thương anh rồi. Thế mà anh vẫn yêu “trán bướng” lắm nhé”.
…
Những khoảng lặng làm em nhớ đến anh vô cùng. Em yêu nó như em đã yêu những ngày nắng ấm mình bên nhau. Và nhớ nó như nhớ những ngày mưa mình vẫn đến bên nhau trong niềm hạnh phúc.
Những lúc em buồn, hay những khi mệt mỏi em chạy tới bên anh, xà vào lòng anh, vùi đầu vào ngực anh để anh vỗ về. Lúc ấy anh như luồng gió mát, thổi trong xanh, an lành, tưới mát tâm hồn em.
Anh ngồi lặng yên bên em một lúc lâu như anh đang biết em nghĩ gì “ Em đang buồn. Em cần yên tĩnh, cần sự bình yên anh ạ”. Anh cứ thế ôm em thật chặt vào lòng trong tình thương yêu nồng thắm giúp em lấy lại được sự thăng bằng, can đảm để đối mặt với thực tại.
Một điều nhỏ nhoi mà anh cho là có thể làm cho em lúc này là câu nói ấy: “Nhím yêu của anh đừng buồn nữa em nhé. Anh luôn bên cạnh em mà. Có anh đây rồi, em hãy vượt qua nỗi buồn nhỏ bé ấy để thấy chung quanh còn nhiều điều thật đẹp”. Tâm hồn em bỗng bình yên thật lạ.
Anh biết không, em yêu anh bởi khoảng lặng anh đem đến cho em thật ngọt ngào. Em thích những khoảng lặng của cuộc sống... bên anh. Khi đó em luôn được là em. Và em có cảm giác chúng ta đang sống chậm lại một chút để mọi ưu tư tan biến. Khoảng lặng… anh, kéo em ra khỏi hố đen của cuộc sống, hai ta cùng sống chậm lại
Hãy mãi cho em tìm thấy mình trong khoảng bình yên hiền hoà của anh, anh nhé!
…
Trong cuộc sống nên có nhiều khoảng lặng Một chút thôi để ta nhìn lại chính mình. Lặng để hiểu, lặng để thấy mình được yêu thương, lặng để trân trọng những phút giây hạnh phúc. Lặng để tâm hồn mình thấy bình yên anh nhỉ? Cảm ơn anh, người lữ khách đã đồng hành cùng em trên chuyến tàu tốc hành của cuộc đời mà mỗi sân ga nó đi qua đều chất thêm những ấm áp yêu thương. Cảm ơn anh, cảm ơn khoảng lặng của em, khoảng lặng đã cùng em đi suốt quãng đường buồn vui của cuộc sống. Khoảng lặng… anh! Luôn là dòng sông xanh dịu mát vỗ về em những lúc em cần nơi ngồi lại soi mình. Anh hiện hữu trong cuộc sống em cùng khoảng lặng.